Thơ viết cho Nội
85 tuổi
đời người
sắp khép
Dòng thời gian
mây trắng
xõa bồng bềnh
Nội vẫn thế
cánh cửa chiều chờ đợi
Phương xa
các cháu quay về
Tuổi đôi mươi đứa nào cũng vậy
đam mê
mải miết
chảy dòng đời
Thương nhớ nội lặng thầm đêm khóc
Chạy về thăm
phút chốc
nhớ thương!...
Mắt mờ, tai không còn nghe thấy
Khách vào ra: Ai đó? đứa nào?
Ngỡ cháu về
thoạt mừng
hụt hẫng
Đêm chiêm bao
sáng ra cửa ngồi chờ...
Mong các cháu sum họp vui vầy
Được gọi tên, ôm ấp mỗi ngày
Niềm mong mỏi tưởng chừng nhỏ bé
Nhưng nội ơi!
chẳng thể bao giờ!...
Rồi một ngày ánh dương sẽ lặn
Vầng trăng sẽ khuất giữa dòng sông
Nội sẽ ngủ trong tình yêu thổn thức
Nhưng ngàn đời
máu đỏ trái tim thơ!...