Nỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn Hoa
09.05.2014
....
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Nắng, gió, mưa
và cát…
Tôi đã nhận như tôi đã nhận bùn đất
đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
dưới mái tôn ngày vừa giải phóng!
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
trên mọi ngả đường vừa giải phóng.
Còn bây giờ là nỗi nhớ Sơn Trà khua như sóng động
trên trang giấy của tôi khi nhắc tới miền Trung!
N.H.
Có thể bạn quan tâm
Sự biến đổi của luật tục người Katu - Đỗ Thanh Tân Thuở Ấy – Thơ Mai Hữu Phước Trưa trong vườn Nguyễn Du - Thơ Võ Kim NgânNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công MinhHà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công MinhNợ em - Thơ Trần ChínhKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàBóng tối/máu/ ánh sáng (elegy to..) - Thơ Trần Phương KỳChiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhNhững giấc mơ nối liền - Truyện ngắn Lê Thị Thúy Ái