Nỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn Hoa
09.05.2014
....
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…

Nắng, gió, mưa
và cát…
Tôi đã nhận như tôi đã nhận bùn đất
đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
dưới mái tôn ngày vừa giải phóng!
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
trên mọi ngả đường vừa giải phóng.
Còn bây giờ là nỗi nhớ Sơn Trà khua như sóng động
trên trang giấy của tôi khi nhắc tới miền Trung!
N.H.
Có thể bạn quan tâm
Chúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKý ức một dòng sông – Thơ Nguyễn Văn Tám Giấc mơ chuông gió – Thơ Bùi Mỹ HồngVới mẹ- Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgười vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoBởi em đằm thắm ngọt ngào – Thơ Mai Hữu PhướcCái nhìn - Đức Hậu Danh thần Võ Đăng Xuân - Vũ Hoài An