Nỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn Hoa
09.05.2014
....
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Nắng, gió, mưa
và cát…
Tôi đã nhận như tôi đã nhận bùn đất
đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
dưới mái tôn ngày vừa giải phóng!
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
trên mọi ngả đường vừa giải phóng.
Còn bây giờ là nỗi nhớ Sơn Trà khua như sóng động
trên trang giấy của tôi khi nhắc tới miền Trung!
N.H.
Có thể bạn quan tâm
Giông gió thổi qua làng - Ngân VịnhCái phi thời gian và thời gian như phi trong “Trúng số độc đắc” - Bùi Văn TiếngTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàGhi vội ở Viêng Chăn – Thơ Bùi Công MinhThượng nguồn xứ sở - Thơ Lê Anh DũngNói với con - Phạm Doanh Xa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhChọi trâu – Truyện ngắn Đình KínhEm trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Câu hát ngày xuân – Thơ Bùi Công Minh