Nhịp rơi – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
29.01.2016
Lọc gió
gạn mưa
quệnh trầm tích nắng sương
trổ hoa rêu phố cổ
Chùa Ông Bổn
còn dấu chân
thưở ta lăn lóc phố Hoài
tay non mài chữ ?
Chong mắt canh sâu
tiếng rao đêm
cứa vào thân phận
Nỗi đau
đâu của riêng ai
Tiếng rao
buộc vào phận người
nhiều khi không hiểu nổi
Ta bị cuốn theo vòng quay cuộc đời
nổi chìm bao nẻo
Về lại phố quên
tìm con hẻm nhớ
Sương mơ
về đâu !
Đồng hồ lặng lẽ
thả nhịp rơi …
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Trương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng “Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngTrời đói chim – Thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh Mây trắng trên cao - Hoàng Nhật TuyênCon ngựa về nhất - Truyện ngắn David Herbert Lawrence (Anh) Tháng Ba - Truyện ngắn Trần Quỳnh NgaCầu vồng hai săc - Nguyễn Thị Anh ĐàoNgư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngTiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí ThanhHoa rừng - Dương Thị Xuân Quý