Nửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt
12.01.2015
Biết biển cả đang cơn cuồng nộ
Anh vẫn đi về biển làm gì?
Bởi con người đi tìm mãi nửa kia
Mà không biết nửa kia là biển…
Là nước mắt, là dịu dàng, tai biến
Là vầng trăng, cát trắng, dã tràng…
Biển đây rồi, ai bảo biển cuồng phong
Đón tôi lại, biển xanh xăm đến vậy!
Sóng giỡn trắng như một thời thơ dại
Cứ xao lên khi thấy tôi về…
Bờ dương kia vẫn nét vẽ say mê
Dã tràng nữa, đang hội thề với cát.
Biển không nói một lời xử phạt
Không một lời ve vuốt tôn vinh…
Bờ lạnh dài hạnh phúc trần gian
Như mỗi kiếp được trầm ngâm diễn giải…
Chẳng có gì, chẳng có gì để nói
Biển hôm qua giận một chút thôi mà.
Không thanh minh, không khỏa lấp ầm òa
Bởi vì biển chính là một nửa…
Dẫu chẳng còn gì, anh vẫn yêu biển cả
Bởi nửa kia của biển chính là anh.
P.C.V
Có thể bạn quan tâm
Tiếng sáo - Nguyễn Đức Sơn Thu xa xứ - Thơ Bùi Công MinhTiếng hát trái tim - Thơ Bùi Công MinhChuyện phố – Truyện ngắn Y VũVới sông Bồ - Thơ Nguyễn Nhã tiênỞ vách ngăn cuối cùng - Nguyễn Thị Anh ĐàoTính bông đùa, trào phúng trong ca dao xứ Quảng – Đinh Thị HựuVòng xoang đêm Xuân - Thơ Bùi Công MinhCâu hát bạn bè – Thơ Bùi Công MinhNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh Châu