Không là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
20.11.2015
Và Đà Lạt đón người về muộn
Những thông xanh bợt bạt trong chiều
Em lắng nghe
sự trống trơn trong lồng ngực của mình
Biết ngày đã khác
Và bùa mê sương mây Đà Lạt
Và kiêu kỳ
Và gió
Và hoa
Em nếm trải sự dịu êm
từ mi mắt ngái ngủ của những ngọn đồi
Biết vẫn không là ngày cũ
Biết đã không là ngày cũ
Em đi dọc con đường đêm
hái đầy tay những bông hoa ảo giác
Đà Lạt liêu xiêu buồn mắt ngựa
Lóc cóc hoài
Mưa giăng
Hỡi những cánh chuồn bay thấp
Đà Lạt và em đã ướt đẫm rồi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Nhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc GiaoLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhNghề đóng ghe thuyền truyền thống ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangKhông đề – Thơ Lê Huy HạnhChuyện ghi ở Trường Sa - Văn Công HùngVọng biển - Nguyễn Ngọc PhúHoàng hôn Cà Mau - Nguyễn Văn TámXuân Điện Biên - Phạm Thị Ngọc ThanhBồng bềnh mây tím - Lưu Thị MườiĐình Nại Hiên Đông - Lê Văn