Không là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
20.11.2015
Và Đà Lạt đón người về muộn
Những thông xanh bợt bạt trong chiều
Em lắng nghe
sự trống trơn trong lồng ngực của mình
Biết ngày đã khác

Và bùa mê sương mây Đà Lạt
Và kiêu kỳ
Và gió
Và hoa
Em nếm trải sự dịu êm
từ mi mắt ngái ngủ của những ngọn đồi
Biết vẫn không là ngày cũ
Biết đã không là ngày cũ
Em đi dọc con đường đêm
hái đầy tay những bông hoa ảo giác
Đà Lạt liêu xiêu buồn mắt ngựa
Lóc cóc hoài
Mưa giăng
Hỡi những cánh chuồn bay thấp
Đà Lạt và em đã ướt đẫm rồi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Giọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanCơn giông Trằm - Tản văn Lê Vũ Trường GiangTrời đói chim – Thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh Bị bỏ quên - Đinh Lê VũBiển – Thơ Mai LinhNhớ dáng cha ngồi – Tản văn Nguyễn Ngọc Lợi Những cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyMùa đông luống tuổi – Thơ Tú AnhCâu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá LợiSự bí ẩn của yên lặng - Huỳnh Minh Tâm