Nắng lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.02.2017
Đừng buông tay
con sóng trào lên lạnh dài cát ướt
những thủy tinh nhọn sắc
ghim vào trống không em nỗi niềm
Nồng nhiệt thờ ơ
Dịu dàng cay độc
Thản nhiên trầm uất
Là tròn vẹn anh trong mắt nhớ em

Em vuốt giọt biển trên môi
Mùa gió
Cỏ lông chông lăn hoài
Là định mệnh không gì cưỡng nỗi
Đừng buông tay
Em sắc màu nhợt nhạt
Cố nuôi giữ chút ấm áp
cho những nhịp đập yên bình
Mệt mỏi rồi chăng tình yêu
Ngày lặng lẽ vào đông
Nắng lạnh
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Cậu bé của MưaĐêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngNghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch HàUống rượu một mình - Thơ Mai Hữu PhướcĐạo Minh sư ở Hội An - Vũ Hoài AnNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámLội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng SaThử nghiệm – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngBù nhìn - Nguyễn Phạm Oanh OanhĐó có phải là xứ sở của hoa thiên điểu? - Thơ Đinh Thị Như Thúy