Gió heo may – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào
28.12.2016
Mẹ còn chút thời gian
Rong ruổi bên con với tuổi trời lêng láng
Mẹ còn chút thời gian như dòng sông mùa cạn
Có những giấc mơ bay
Mẹ còn chút thời gian nồng cay
Bên những lo toan
Nếu bây giờ trút bỏ
Mọi thứ rồi nhẹ như sương
Mỗi sớm mai sẽ không có mặt trời
Mỗi chiều lạnh sẽ không còn ánh sáng
Nhưng còn chút hồn nhiên con trẻ
Trong như mắt biển
Trên bức tranh thời gian
Con neo mẹ vào đời
Mẹ còn chút thời gian
Cho những hi sinh đôi khi đắng cay gặm nhấm
Trên ngọn cỏ non
Sáng nay đọng ngàn mắt nhớ
Con đã bỏ dọc hiên nhà những dấu chân bé nhỏ
Hôm qua ngồi khóc một mình
Gió heo may đã về trên ngọn tóc khô
Mẹ còn chút thời gian chậm trôi trong vắt
Con còn bé thơ làm sao hiểu được nỗi buồn mắt mẹ
Cho cuộc đời chín bậc lênh đênh….
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Nghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân VịnhMùa yêu – Thơ Nguyễn LongGió đã thổi suốt đêm - Truyện ngắn Nguyễn Quang ThiềuRu cỏ - Thơ Trần Quang QuýĐường về - Truyện ngắn Lê Ngọc DuyNhà văn Vũ Hạnh (1926 – 2021)Món bánh xèo của mẹ - Trần Nguyên HạnhNước mắt – Thơ Lê Anh Dũng Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng Sa