Chút nồng nàn đã cạn - Thơ Ngân Vịnh
29.09.2015
Chút nồng nàn đã cạn khô
nắng rơi nẻo nắng, sương mờ nẻo sương
lẻ loi bông cỏ ven đường
ngón tay sợi khói còn vương vất chiều
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
Nỗi buồn không ngọn lửa nhen
màn đêm chốt cửa cài then chân trời
mình anh hết đứng lại ngồi
nhổ ba cọng cỏ cột đôi dép mòn
N.V
Có thể bạn quan tâm
Chùm thơ của Hoàng Hương ViệtDòng chữ xăm trên cánh tay-Truyện ngắn của Khôi VũMơ - Thơ Đoàn Minh ChâuCòn nốt nhạc tháng giêng - Đinh Thị Như ThúyHôm nay Đà Nẵng - Mai Hữu PhướcNói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Thực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn TiếngTiếng Gọi Đời Thường –Truyện ngắn của Knut Hamsun Trước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn Hiệp