Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Rét nâu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátKhúc hát của dòng sông - Truyện ngắn Nguyễn Quang ThiềuChuyện một người tử tế - Trần Phiêu“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyBuôn Krông-pa – Thơ Thanh QuếNhững bài thơ hay và ý nghĩa mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Kỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamBóng một người - Thơ Ngân VịnhĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn Tám