Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Hai lúa và tôi, và vợ - Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như Thúy Tìm lại – Thơ Lê Anh DũngBóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng SaTrước mặt hồ - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgười chăn dê ở thung lũng cỏ-Truyện ngắn của Đỗ Kim CuôngNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêGửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Gặp người đánh cá Đà Nẵng – Thơ Thanh Quế Em trách chi...- Nguyễn Nho Khiêm