Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Người săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc HânGiọt sương…- Thơ Lê Huy Hạnh Về miền ngược gió - Thơ Nguyễn Hoàng SaBên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu LoanTri thức dân gian của ngư dân biển Đà Nẵng – Huỳnh Thạch HàNhà văn QUẾ HƯƠNGCung thiên di - Thơ Nguyễn Nhã TiênMắt nhà giàn - Quang HoàiĐợi – Thơ Phạm Thi NhungHoa dâm bụt ngời ngợi đỏ-Truyện ngắn của Phạm Phát