Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Thần tiên tỉ tỉ - Bảo ThươngVới mùa thu Hà Nội – Thơ Bùi Công Minh Chưa bao giờ ta đến được giấc mơ của nhau - Thơ Đinh Thị Như Thúy Tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương Khi người khác - Thanh QuếChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩPháo hoa – Thơ Lê Anh DũngChuyện ba người - Truyện ngắn Bùi Đê YênPhố đông người - Phạm Thúy Nga