Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Gió - Truyện Ý NhiTên anh, tên dòng sông – Thơ Nguyễn Văn TámNhững hình dung – Thơ Nguyễn Lê Thu AnĐộng và Tĩnh – Thơ Bùi Công MinhTrương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnCafé sớm mai - Đinh Thị Như ThúyNhững lao xao trong gió – Thơ Đinh Thị Như ThúyXé bão – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCảm nhận từ Lý Sơn - Huỳnh Viết TưBài thơ tháng Năm - Xuân Hiệu