Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Vô thường – Thơ Nghi ThảoĐường về nẻo thiền - Truyện ngắn Hoàng Công DanhChiều nay sông khóc - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Gặp người đánh cá Đà Nẵng – Thơ Thanh Quế Quận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngLời người làm chứng - Đoàn Ngọc ThànhVáy cưới của cô dâu - Dill McLanChiều Sài Gòn – Thơ Mai Hữu PhướcTượng hình kín – Thơ Đoàn Minh Châu Lưu Quang Vũ với quê hương Đà Nẵng - Bùi Văn Tiếng