Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Cổ tích sông Hồng-Tùy bút Nguyễn Nhã TiênTừ Trường Sa - Đặng Huy GiangNào, chúng ta bắt đầu nhé! – Truyện ngắn Trần Nhã ThụyNgày của bé - Ngô Liên HươngDòng sông kỷ niệm – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngBước chân trời đất vô thường – Thơ Ngân VịnhKỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung ViệtThương lắm tóc dài ơi! - Vũ Kim LiênNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào