Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Bến khát - Thơ Tất HanhMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã TiênNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnThơ và Tôi – thơ Nguyễn Văn TámMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngKỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamMiên man cát trắngThơ Nguyễn Quang HưngSân khấu – Thơ Nguyễn Đông NhậtGửi chiều cho anh – Thơ Phương Lan