Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.

Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Buổi học của Thúy – Truyện Hồ Thị Hiếu HiềnThu về – Thơ Lê Huy HạnhChiều ba mươi bên sông Hàn - Thơ Nguyễn Văn TámĐoán khúc thu – Thơ Tân HàVới con tầu mắc cạn - Đinh Thị Như ThúyMùa yêu – Thơ Nguyễn LongThương làng - Nguyễn Hoàng SaSơn Trà 360 độ - Huỳnh Viết TưChùm thơ Phạm Vân AnhXúc lộ – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào