Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Nhà văn - kỹ sư Lê Khôi: Trang sách cũng như cánh đồngPhan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩnMàu xanh em – Thơ Nguyễn Nho Thủy DươngThì xin – Thơ Lê Huy HạnhĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKhát vọng tận hiến trong tranh Duy Ninh - Nguyễn Thị Anh ĐàoCuộc rượu tàn – Thơ Ngân VịnhThơ Vạn LộcPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngMặt trời – Thơ Lê Huy Hạnh