Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Gửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Mỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam KhaVài bóng nhà thơ – Thơ Ngân VịnhHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiNgõ quê – Thơ Khê GiangThơ Vạn LộcCầu vồng hai săc - Nguyễn Thị Anh ĐàoGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh Xa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhPhía không em không tôi – Thơ Mai Hữu Phước