Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Bà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngChiều nghĩa trang lặng gió - Thơ Phạm Minh Tâm Ấm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình Lễ mừng lúa mới của người Katu - Đỗ Thanh TânThơ Vạn Lộc Khói biên cương - Lê Quang TrạngMùi của sự sống – Thơ Tiến Tuất“Hội chứng” ngầm Xò Lò - Cao Duy ThảoĐất - Đình NghiMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc Hoa