Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Văn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Xuống tàu – Thơ Thanh QuếỪ thì em cứ xa - Thơ Ngân VịnhCuốn theo chiều gió - Nguyễn Nhật ÁnhBiển, nắng, gió và một chàng trai – Truyện ngắn của Trần Thương ThươngGò ông Thức - Bùi Tự LựcMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngÔng Trung Làng Mực – Thanh QuếCây hoa đỏ ở bệnh viện ung thư - Phạm Thị Hải DươngMiếu Ông Chài di sản văn hóa ở Ngũ Hành Sơn - Đinh Thị Trang