Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Ngày vội - Nguyễn Nho Thùy DươngQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngBên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu LoanNgười mang tên dòng sông - Thanh Quế Tan một ngày - Nguyễn Thị Anh ĐàoBóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhững bài thơ hay và ý nghĩa mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Tản mạn về sông – Tùy bút Nguyễn Văn Tám Từ Trường Sa - Đặng Huy GiangTrong đêm mưa mùa hạ - Thơ Minh Tự