Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Lời Nguyền Chiến Binh - Truyện ngắn Vũ Trường Giang Bầu trời nón lá – Thơ Lê Anh DũngKhêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhTiếng lụa – Thơ Lê Anh DũngNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh ChâuMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaNơi anh và em – Thơ Cẩm LệNhững bức thư không gửi – Thơ Bùi Công MinhBên mộ Hàn Mặc Tử - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngGiấc mơ – Truyện Ngô Phan Lưu