Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Sương khói say - Thơ Lê Anh DũngChùm thơ của Nguyễn Nho Thùy Dương Cô giáo - Nguyễn Hoàng sa Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếẨm thực của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ - Ngọc GiaoRét nâu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKhông phải là cuối cùng – Thơ Bùi Mỹ HồngĐằng sau màu cỏ - Thơ Lê Văn HiếuCâu hát bạn bè – Thơ Bùi Công Minh Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng Sa