Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Em – Thơ Lê Huy HạnhCon đường tôi qua – Thơ Bùi Mỹ HồngMắt nheo tóc xoăn – Thơ Đinh Thị Như ThúyKéo co với mùa xuân - Nguyễn Kim HuyNhững cuộc gặp gỡ giữa Bác Hồ với danh họa Picasso và vua hề Charlot - Trần Trung Sáng Gặp người đánh cá Đà Nẵng – Thơ Thanh Quế Khi thế giới mở ra - Thơ Thanh QuếLặng im – Thơ Khánh PhươngNhớ mùa Giáng sinh xưa - Thơ Mai Hữu PhướcBệnh dịch và số phận của con người xã hội - Vũ Đức Liêm