Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Khuôn mặt - Truyện ngắn Ngô Đình HảiVà, trở về tĩnh lặng - Thơ Đinh Thị Như ThúyKhát sống - Võ Thu HuệCon gái - Trần Thị LệTrọ nơi thành phố-Truyện ngắn Vũ Anh ThưNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânBinh bộ Thượng thư Nguyễn Văn Điển - Vũ Hoài AnÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànNhà văn Bùi Công Dụng