Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Nhà thơ già – Thơ Thanh QuếSinh nhật – Thơ Đinh Thị Như ThúyẢo ảnh - Nguyễn Văn Tám Giao mùa - Truyện ngắn Thục QuânThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChiếc ghế - Thơ Thanh QuếGửi chiều cho anh – Thơ Phương LanKhêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhTiếc nuối - Thơ Vạn Lộc