Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Và, trở về tĩnh lặng - Thơ Đinh Thị Như ThúyDấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu PhướcTiếng khuya-Thơ Nguyễn Nhã TiênVầng trăng cổ tháp – Thơ Đỗ Thượng ThếVề Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn TámNgười đàn bà không sinh ra ở làng Ngát - Truyện ngắn Lam PhươngThơ cho bạn từ sông Hàn - Bùi Công MinhGiấc trăng – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCung thiên di – Thơ Nguyễn Nhã TiênTín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng thế kỷ XVIII qua nhật ký của John Barow - Đinh Thị Trang