Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Dòng sông quê vẫn ru giấc ngủ các chị, các anh – Thanh QuếBiến mất - Đinh Lê VũGiấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng SaNét cong - Nguyễn Tiến MinhChùm thơ của Đông HàVới mùa thu Hà Nội – Thơ Bùi Công Minh Bạn tôi Phạm Sỹ Thân, mãi mãi tuổi 24 - Hoàng Hải VânNgười ra trận - Thơ Bùi Công MinhMưa gió cuộc đời... - Truyện ngắn PHAN NGỌC DIỄM HÂNCổ tích sông Hồng-Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên