Bóng một người – Thơ Ngân Vịnh
18.04.2017
Ông chọc gậy vào sóng biển
tốc khói
thả trời xuống vai
thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
cỏ dại xanh
dằng dặc ngày

thức ngủ trong hơi rượu
tạc thù với suối Mơ
tình một nẻo
đời một nẻo
quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
nụ cười hiền như lá
mà lòng cánh hạc chân trời
có thể thấy ông đằng sau phố xá
giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Nhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Thuận - Kỷ niệm 100 Ngày sinh 14/7/1921 - 14/7/2021Em xa – Thơ của Lê Huy HạnhGiấc mơ băng ngang – Thơ Hà Duy Phương Thổi đi từng cơn gió bấc - Nguyễn Nhã TiênNhững đóa hồng lặng lẽ - Ghi chép của Minh ThủyNước mắt hình ngọn lửa - Phát DươngVạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh Đào Gặp người đánh cá Đà Nẵng – Thơ Thanh Quế Ru con – Thơ Nguyễn Văn TámHà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công Minh