Bóng một người – Thơ Ngân Vịnh
18.04.2017
Ông chọc gậy vào sóng biển
tốc khói
thả trời xuống vai
thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
cỏ dại xanh
dằng dặc ngày
thức ngủ trong hơi rượu
tạc thù với suối Mơ
tình một nẻo
đời một nẻo
quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
nụ cười hiền như lá
mà lòng cánh hạc chân trời
có thể thấy ông đằng sau phố xá
giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Đợi chờ - Nguyễn Nho KhiêmMàu xanh em – Thơ Nguyễn Nho Thủy DươngVới thu – Thơ Dương Đăng HuệMộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngMùa xuân – Thơ Lê Huy HạnhHoa lộc vừng - Thơ Ngân Vịnhtrong mơ, gặp lại nhiều người đã chết - Đinh Thị Như ThúyCâu hát bạn bè – Thơ Bùi Công MinhVườn trúc – Nguyễn Linh Khiếu