Đã dịu dàng nói lời từ biệt - Đinh Thị Như Thúy
14.10.2019
Không gì tù đọng mãi
Chúng ta trượt
Và trượt
Từ một không gian
Đến một không gian
Trên những đường biên đang bị xóa nhòa
Chúng ta lặng lẽ đón nhận nhau
Không chối từ
Những thảm hại của bao nhiêu mục ruỗng
Cả những tởm lợm xót đau
Làm chúng ta vừa buồn nôn vừa chảy máu
*
Tại sao chỉ dành cho niềm vui
Chúng ta chưa bao giờ chạm ly
Cho đắng cay
Của những lần thất bại
Hôm nay
Chiếc cốc pha lê này
Màu đỏ ấm áp này
Thứ men nồng dịu này
Cơn đau rát trong cổ họng này
Chúng ta trượt
Và trượt
Không thể không mỉm cười
Những ngựa thồ đã vứt bỏ những yên cương và móng sắt
Một con người
Vừa rời bỏ chúng ta
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Hoa rau muống - Truyện ngắn Lương Hoàng HạcMột mình ô cửa phố-Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Giấc ngủ của tôi – Thơ Thanh QuếTrong rừng Indiana – Thơ Mai Hữu PhướcNguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam - Phương MaiGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh Khói hoàng hôn - Truyện ngắn Tống Phú SaNgày của bé - Ngô Liên HươngChân dung chạm bóng - Phan Thu NguyệtThơ về biển đảo - Lê Anh Phong