Về phía mùa xuân - Mỹ An
Về phía mùa xuân.
Nơi có những con đường mùa đông vừa ra khỏi ngõ.
Mặt trời lấp ló.
Gõ cửa từng nhà!
Nơi có tiếng chim vườn lảnh lót bay xa.
Tiếng côn trùng rung lên xoa cái ác từng ngày cắt cứ.
Có con đường cao tốc đưa chuyến xe cuối năm chiều lữ thứ.
Người đi xa về với mái ấm đoàn viên.
Với cha mẹ già tưởng nhớ tổ tiên.
Chúc phúc an lành tai qua nạn khỏi.
Đời còn đó cơn bão lũ rập rình lòng người đau nhói.
Bao mái nhà nghèo xơ xác trần ai.
Thương những người gánh gồng cái khổ đầy vai.
Cần mảnh áo tấm chăng, chờ xuân mòn mỏi.
Mong có đêm giao thừa linh thiêng ngút ngàn hương khói.
Có câu đối đỏ dưa hành bánh tét bánh chưng.
Trời lâu rồi chẳng biết tính thiệt hơn.
Bởi có đất nước âm dương luân hồi giao kết.
Có nóng lạnh chan hòa xóa tan tì vết.
Răn dạy cháu con gắng giữ đạo đời.
Cánh mai vàng bừng nở ấm muôn nơi.
Cuộc sống ban cho bao nhiêu khát vọng.
Những yêu thương nồng nàn lắng đọng
Nắng ngập trời xuân chẳng thể tàn vơi.
Tết lại về!
Lòng trẩy hội em ơi!
M.A