Quãng vắng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên
18.11.2016
Những đường mây mòn con mắt ngắm
đợi một tin mưa
mềm mái hiên gầy
đánh lừa tôi bao cầu vồng ửng sắc
vạt áo trắng ngần hư ảo mây bay
Mùa hạ đi rồi
không một dấu chân
từng bãi vắng dư vang bầy đàn gió dại
cây cỏ úa ánh lên niềm khắc khoải
con dế kêu sâu hun hút
một khoảng trời
Mọi thanh âm không tạc nổi hình hài
nắng gió quang ba chật đầy con mắt
cớ gì em - nguyên hình quãng vắng
mưa ngoài ngàn thăm thẳm một tin mây.
N.N.T
Có thể bạn quan tâm
Nắng gió quê người - Truyện ngắn Cao Duy Sơn Lời ru của bà - Trúc ChiNhững giấc mơ nối liền - Truyện ngắn Lê Thị Thúy Ái Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámTrước bức tranh đồng chiều - Nguyễn Nho KhiêmCảm nhận mùa xuân - Bùi Văn TiếngĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhNgười tình của bố - Truyện ngắn Phương QuýSau cơn mưa - Thơ Vũ Thiên Kiều