Quê nhà – Thơ Lê Anh Dũng
25.04.2015
Gối đầu lên hoa cải vàng
lim dim con mắt mơ màng bến sông
hồn quê xanh một cuối đông
có ai quên tuổi má hồng đợi ta
Mai vườn không nỡ nở hoa
ngày xuân vồi vội, sông tà tà trôi
nửa đời phiêu lãng rong chơi
hồn quê reo réo đứng ngồi quắt quay
Rưng rưng khói bếp đượm cay
hồn ta thấp thễnh ngất ngây men làng
trâu nghé ọ, rơm níu chân
hồn người xa xứ xốn xang quay về
Quê nhà hề
nhà quê hề
một tô giọng Quảng
bộn bề tình quê…
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Thẳng đứng - Văn Công HùngCâu chuyện về chiếc loa – Truyện ngắn Thanh QuếTrận cảm cúm và sự im lặng (không phải của bầy cừu)Về một khoảng trời ký ức - Hoàng Hương ViệtNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânTản văn Phạm Thị Ngọc ThanhBên kia thinh lặng - Phương UyCái miếu cổ - Huỳnh Viết TưHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámCâu thơ mắc cạn - Nguyễn Ngọc Hạnh