Phấn trắng bảng đen - Nguyễn Vân Thiên
02.11.2016
Đời hát về chúng tôi
Về chính mình chúng tôi tự hát
Rồi cũng phải tạm ngưng tiếng nhạc lời ca
Rồi cũng phải héo tàn dẫu triệu đóa hoa
Và còn lại là bảng đen phấn trắng
Đường đến trường nắng mưa thầm lặng
Sao mỗi ngày bỗng thấy xa hơn
Khẩu hiệu trên tường dần tróc nét sơn
Người giáo viên tự soi mình mỗi khi đến lớp
Lấn chen chợ đời đôi khi vai áo nhớp
Giữa bùn nhơ cố giữ sạch lòng sen
Dẫu một đời phấn trắng bảng đen
Cố nuôi lửa hồng trong tim, trời xanh trong mắt
Hiện thực - ước mơ: dòng sông sâu chia cắt
Dẫu nứa tre ta cũng cố bắc cầu
Càng yêu nghề lại càng thấy thương nhau
Càng yêu nghề lại càng thấy tim đau...N.V.T
Bài viết khác cùng số
Những mặt giấy in thừa của bố - Lê Thị XuyênNgười đàn bà không sinh ra ở làng Ngát - Lam PhươngBóng xuân xanh - Lương Hoàng HạcMầm chữ nghĩa - Phụng TúHoa mè gọi những chiều bình yên - Nguyễn Thành GiangNhớ những ngày làm thầy giáo - Nguyễn PhinTản văn của Phạm Thị Hải DươngChơi miền sim, lau - Lê Anh DũngKhuyết một vầng trăng - Lê Huy HạnhThơ Ngân VịnhCõng - Huỳnh Thị Kim HiệpNắng tháng mười - Tăng Tấn TàiVấp dấu chân mình - Nguyễn Hoàng SaTừng ngụm heo may - Đỗ Thượng ThếSự hiểu biết của tôi - Huỳnh Minh TâmThị trấn cũ - Vũ DyMẹ - Nguyễn Hải LýNgày lạnh - Đinh Thị Như ThúyLời xin lỗi ban mai - Nguyễn Kim HuyPhấn trắng bảng đen - Nguyễn Vân ThiênQuan hệ triều Nguyễn với phương Tây trong sự đối sánh với các nước Xiêm, Trung Quốc, Nhật Bản - Nguyễn Văn ToànNhững bài hát cách mạng, kháng chiến ban đầu trên quê hương ta - Trương Đình QuangNhững cung bậc tình yêu trong thơ H. Man - Huỳnh Minh TâmĐổi mới loại hình nhân vật trong tiểu thuyết lịch sử Việt Nam sau 1986 - Nguyễn Văn HùngTrường Đốc Thanh Chiêm - Đại học đầu tiên của Quảng Nam - Đà Nẵng - Châu Yến LoanĐịa danh trong ca dao xứ Quảng - Phạm Tuấn VũĐô thị hóa và đô thị hóa bền vững ở Đà Nẵng - Thực trạng và những vấn đề đặt ra hiện nay - Nguyễn Đăng Mạnh