Những buổi sáng màu rêu – Thơ Nguyễn Giúp
21.03.2013
từng giọt café chạm vào nhau rồi tan ra
hơi thở đan vội vàng và ấm
tôi yêu những gì như thế vừa đơn sơ vừa nồng nàn
em lúng liếng một góc trời xanh biếc
nụ cười rơi lên khoảng không
ai đã nghe Trịnh hát về tình yêu
dẫu một chút buồn đâu đó cũng đã là mong manh
em lẻn vào nơi những câu thơ sắp mọc
những buổi sáng xanh màu rêu hay tôi đang yêu
con sâu non say mê lá non quên đi chiếc mỏ sắc của loài chim ăn thịt
có thể vài sinh linh …
tôi vẫn thích điều chưa xảy ra và đợi em ở đó
đôi mắt em là bầu trời đầy gió
rần rần những cơn say nối nhau
tôi muốn giữ em thật lâu bên ghế ngồi và hôn em lạ thường
những buổi sáng xanh màu rêu
N.G
Bài viết khác cùng số
Chùm truyện ngắn của Lưu Đức TrungValentine quên - Truyện ngắn Thanh Trắc Nguyễn VănẨn tướng - Truyện ngắn Trương Điện ThắngĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công HùngHòa Vang bây giờ - Ghi chép Tiểu YếnTầm vóc thành phố trẻ - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoỦ hương – Thơ Vương Phạm Tâm CaTôi hát – Thơ Tăng Tấn TàiHoa và nắng – Thơ Phạm Thị Bích HợiHương quê tình biển – Thơ Thùy NgaNhịp cầu kiêu hãnh – Thơ Xuân ThànhChạm vào xuân – Thơ Thuận TìnhTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhLặng im đợi gió ru mùa – Thơ Nguyễn Ngọc Hưng Biển quê anh – Thơ Huy TríCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtỞ Sokcho – Thơ Mai Văn PhấnLũ chim sẻ - Thơ Ngân VịnhNhững buổi sáng màu rêu – Thơ Nguyễn GiúpThì đây trắng để chiều không muốn chiều – Thơ Nguyễn Hưng HảiNét xuân – Thơ Triệu Nguyên PhongVết lăn trầm - Lời nhắn nhủ thầm kín của Trịnh Công Sơn - Trương Hồng Mẫnhọng đêm và những câu thơ bung gai giữa ngày không nắng - Hoàng Thụy AnhNơi cuối con đường anh lại bắt đầu đi - Hoàng Thanh ThụyThơ văn Tú Quỳ - Từ điểm nhìn văn hóa - PGS.TS. Nguyễn Phong NamBí thư Chi bộ "Culi" Xe kéo TỐNG PHƯỚC PHỔ - Nhà soạn Tuồng Hát Bội thâm nho - Trần HồngGiáo sư Hoàng Châu Ký - Bậc thầy của nghệ thuật Tuồng - Nguyễn Phước Tương*