Nhịp cầu kiêu hãnh – Thơ Xuân Thành
20.03.2013
Lờ lững Hàn Giang dòng nước biếc
Cầu nghiêng in bóng nắng lung linh
Bao người thổi hồn vào sỏi đá
Để lại đời trọn vẹn nghĩa tình.
Người, xe xuôi ngược đi bao nẻo
Con sóng bồi hồi cuốn dấu xưa
Mây trắng vờn bay vương nỗi nhớ
Qua rồi cảnh nắng sớm, chiều mưa.
Cầu vắt ngang dòng sông thơ mộng
Bên em hóng mát chân ngập ngừng
Thân Rồng lộng lẫy hình cánh cung
Từ đây thơ chép vào trang sử.
Rồng phun nước từng tia lấp lánh
Bay vút lên tận phía chân trời
Nhịp cầu kiêu hãnh hồn non nước
Mãi tự hào Đà Nẵng ta ơi!
Ngày 04 tháng 01 năm 2013
X.T.
Bài viết khác cùng số
Chùm truyện ngắn của Lưu Đức TrungValentine quên - Truyện ngắn Thanh Trắc Nguyễn VănẨn tướng - Truyện ngắn Trương Điện ThắngĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công HùngHòa Vang bây giờ - Ghi chép Tiểu YếnTầm vóc thành phố trẻ - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoỦ hương – Thơ Vương Phạm Tâm CaTôi hát – Thơ Tăng Tấn TàiHoa và nắng – Thơ Phạm Thị Bích HợiHương quê tình biển – Thơ Thùy NgaNhịp cầu kiêu hãnh – Thơ Xuân ThànhChạm vào xuân – Thơ Thuận TìnhTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhLặng im đợi gió ru mùa – Thơ Nguyễn Ngọc Hưng Biển quê anh – Thơ Huy TríCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtỞ Sokcho – Thơ Mai Văn PhấnLũ chim sẻ - Thơ Ngân VịnhNhững buổi sáng màu rêu – Thơ Nguyễn GiúpThì đây trắng để chiều không muốn chiều – Thơ Nguyễn Hưng HảiNét xuân – Thơ Triệu Nguyên PhongVết lăn trầm - Lời nhắn nhủ thầm kín của Trịnh Công Sơn - Trương Hồng Mẫnhọng đêm và những câu thơ bung gai giữa ngày không nắng - Hoàng Thụy AnhNơi cuối con đường anh lại bắt đầu đi - Hoàng Thanh ThụyThơ văn Tú Quỳ - Từ điểm nhìn văn hóa - PGS.TS. Nguyễn Phong NamBí thư Chi bộ "Culi" Xe kéo TỐNG PHƯỚC PHỔ - Nhà soạn Tuồng Hát Bội thâm nho - Trần HồngGiáo sư Hoàng Châu Ký - Bậc thầy của nghệ thuật Tuồng - Nguyễn Phước Tương*