Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)
mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Thưa đất nghìn năm – Thơ Nguyễn Nhã TiênNhà thơ LƯU TRÙNG DƯƠNG (1930-2014)“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngQuà sinh nhật - Đinh Lê VũTrước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpCầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Tây, ta, đàn bà - Truyện ngắn Đoàn Ngọc HàVề một khoảng trời ký ức - Hoàng Hương ViệtChân dung chạm bóng - Phan Thu Nguyệt