Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)
mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Cát – Thơ Lê Anh Dũng Người Đà Nẵng với bán đảo Sơn Trà - Bùi Văn Tiếngđơn giản chỉ là người bên cạnh - thơ Lê Vĩnh TàiThức dậy – Thơ Nguyễn Minh HùngBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngMón mì gà luộc - Truyện ngắn Trần Khánh Minh SơnMưa – Thơ Hữu HàChấm hỏi lãng quên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCó một khoảng trời - Thơ Phạm Ngọc TháiPhan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩn