Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)
mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Mười năm - Thơ Đinh Thị Như ThúyGửi người dưng – Thơ Võ Kim NgânĐóng băng trong thành phố - Nguyễn Thị Anh ĐàoNgỡ – Thơ Hoàng HoaGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy NghĩaKhông phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyNhững bức thư...Thơ Lê Huy HạnhVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy Hạnh