Người vô gia cư bên đường - Bùi Công Minh
11.04.2014
...
"Anh đến từ đâu, màu da không tả hết
Vợ con đâu, mắt không nói điều gì
Hạnh phúc lúc này là điều xa xỉ
Chỉ mong ngày mai có đủ bánh mì..."
Lót dạ mẩu bánh mì sót lại
Chọn chỗ ngả lưng khô ráo cạnh chân tường
Quần áo đấy mà chăn màn cũng đấy
Trong cơn mơ thấy cả một Thiên đường
Anh đến từ đâu, màu da không tả hết
Vợ con đâu, mắt không nói điều gì
Hạnh phúc lúc này là điều xa xỉ
Chỉ mong ngày mai có đủ bánh mì.
Đường số 42, NYC, 5-12-2013
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Hai người bạn - Truyện ngắn Thanh QuếDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcBước chân trời đất vô thường – Thơ Ngân VịnhTây, ta, đàn bà - Truyện ngắn Đoàn Ngọc Hàtrong mơ, gặp lại nhiều người đã chết - Đinh Thị Như ThúyMột đóa antigone - Nguyễn Nhã TiênChờ - Thơ Nguyễn Hoàng SaBảo tàng Chăm và ký ức tuổi thơ tôi – Bùi Văn TiếngHương phố - Thơ Lê Huy HạnhDòng chữ xăm trên cánh tay-Truyện ngắn của Khôi Vũ