Mười năm - Thơ Đinh Thị Như Thúy
05.07.2017
...trong câu chuyện đó, có một nhân vật đã nói
với một nhân vật rằng: yêu nhau mãi nhé!
Thật không dễ đi vào nỗi nhớ của một người
rồi tồn tại như một khối u
chúng ta đã có đôi niềm vui
giữa thật nhiều trốn chạy
đỉnh núi kia là nơi ta hứa sẽ đến.
Thật không dễ đi ra khỏi ký ức của một người
những di căn bên trong nhan sắc
cái chết nằm kề
chúng ta đã thật giống nhau
khi đốt cháy xác thân mình
cho một điều dường như vô ích.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ơi tháng năm lại về - Thơ Mai Hữu PhướcCuộc chơi – Thơ Anh Tuấn Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngPhố của tôi - Trần Nguyên HạnhThần nữ đi chân không - Truyện Trần Thùy MaiĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ Hồng Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngTuổi bốn mươi – ký Hồ Duy Lệ