Mơ dã quỳ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
28.11.2017
Dè dặt thắp lên
Táo bạo thắp lên
Thắp lên bằng tất cả những gì đang có
Thắp tràn lá xanh
Dã quỳ vàng vào nắng, vào sương vào bụi đỏ
Màu vàng nhức nhối
Dâng hiến một linh cảm bất an
Mùa xao xác
Chờ tìm về những chuyến xe qua
Chờ ánh chớp từ những mắt nhìn không nhìn
Những bàn tay không vẫy
Chờ ngàn năm, ngàn năm
Kiên nhẫn biết ngày hồi sinh, ngày khánh kiệt
Không thắm tươi không cười cợt
Rừng rực
Dã quỳ cháy và khóc
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Bài thơ chưa đề tên – Thơ Nguyễn Huy DungBay ngược – Nguyễn Minh HùngNhà văn Nguyễn Một - Người mắc nợ ký ứcSau chiến tranh con sẽ về - Thơ Thanh Quế Sông Hàn bữa ấy! - Võ Văn BaÝ nghĩ ban mai - Thơ Đinh Thị Như Thúytựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy PhươngGiấc ngủ của tôi – Thơ Thanh QuếVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã Thụy