Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Tro ám chân mây - Thơ Nguyễn Thành TâmSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiGò ông Thức - Bùi Tự LựcNửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt Ý nghĩ ban mai - Thơ Đinh Thị Như ThúyÔng già – Thơ Thanh QuếNgày xương rồng nở hoa - Thơ Nguyễn HồngMùa đậu phộng - Truyện ngắn Y NguyênCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Mùa hè yên tĩnh - Phạm Thanh Thúy