Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Hồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngHoa rau muống - Truyện ngắn Lương Hoàng HạcKhung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưGhi ở Cà Mau – Thơ Bùi Công MinhNgôn ngữ chính luận trong Tạp văn Phan Thị Vàng Anh - Nguyễn Đăng KiênTháng sáu - Thơ Đinh Thị Như ThúyNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngKẻ chết giả -Truyện ngắn của Dino Buzzati (Ý)Tâm Tình Hiến Dâng – Rabindranath Tagore Mù tăm – Truyện Trần Đức Tiến