Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Phấn mây - Truyện ngắn Lê Quang TrạngRừng Trà My thời chống Mỹ - Phan Thị Phi PhiNàng ở cổng trời - Nguyễn Thị Anh ĐàoSông vẫn chảy trong tôi – Huỳnh Viết TưNgụ ngôn một dòng sông – Thơ Nguyễn Nhã TiênChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiLục bát tháng mười – Thơ Trần KhoáiVua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức TiếnTơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng Sa Tháng Ba - Truyện ngắn Trần Quỳnh Nga