Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Em trách chi...- Nguyễn Nho KhiêmMặt trời bay đi - Truyện ngắn Minh SángGió - Truyện Ý NhiBiển trắng - Nguyễn Văn TámTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ Hướng“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngMột nét Ngũ Hành Sơn – Thơ Mai LinhĐó là thời nào - Thanh QuếNước mắt – Thơ Lê Anh DũngTháng mười hai – Thơ Bùi Công Minh