Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
13.01.2017
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Giấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng Sa Tháng Ba - Truyện ngắn Trần Quỳnh NgaNhặt lên phiến lá xanh - vàng - Nguyễn Thị Anh ĐàoTín ngưỡng thờ cúng cá Ông ở làng Nam Ô - Huỳnh Thạch HàLoay hoay hai cảnh Phố - Quê - Tản văn Phạm Thị Hải DươngQuảng bá tác phẩm - Vấn đề của Đại hội lần thứ IX Liên hiệp các Hội Văn học - Nghệ thuật thành phố - Bùi Văn TiếngPhố vàng - Nguyễn Nho KhiêmHình tượng Bác Hồ trong thơ thế giới - TS. Nguyễn Trọng HoànQua cầu cùng em – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngMột gạch - Thanh Quế