Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Thơ Ngân Vịnh Cơn mơ – Thơ Nguyễn Minh HùngNói vậy thôi – Thơ Lê Huy HạnhTrận cảm cúm và sự im lặng (không phải của bầy cừu)Ông già bán chổi - Thơ Ngô Liên Hương"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnMưa trưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaBà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngMiên man cát trắngKịch bản - Sơn Trần