Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Khúc quê - Thơ Nguyễn Nhã TiênNói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiNhững giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnTháng chín Quảng Đà – Thơ Nguyễn Văn TámTrà xuân – Thơ Bùi Công MinhKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànChuyện một người tử tế - Truyện ngắn Trần PhiêuChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩNhững tán bàng vuông tại Anh Linh Đài - Lê Anh Dũng