Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Khi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcNói với một người anh - Thơ Thanh QuếHương phố - Thơ Lê Huy HạnhThèm làm ngọn gió tự do - Thơ Phan HoàngNgày rỗng – Thơ Đinh Thị Như ThúyHình tượng con gà trong các nền văn hóa - Đinh Thị TrangTổ quốc tôi ba nghìn cây số biển - Nguyễn Ngọc PhúMưa – Thơ Đinh Thị Như ThúyCẩm Lệ - Thơ Lê Anh DũngTuổi bốn mươi – ký Hồ Duy Lệ