Vầng trăng cổ tháp – Thơ Đỗ Thượng Thế
18.09.2012
Mang hơi thở và giấc mơ bùn đất
bước lên từng bậc đài thiêng
giữa vô cùng thập phương
đời hương hoá thạch
giang cánh phù sinh
thanh lọc phong trần
Miền quang hợp của cội nguồn tâm linh
phận người nương nhờ nghìn năm cõi biếc
nghìn năm dập dềnh nỗi khát
nghìn năm mặc trầm siêu thoát
hồng hào ngọn lửa yêu tin…
Đơm vầng dương
bằng hơi thở giấc mơ bùn đất
bằng cái nhìn tâm hồn trinh bạch
rực rỡ ngai thần uy linh
Rực rỡ thân trần búp non
hơi thở ngực trăng chín mọng
giấc mơ đôi mắt mê say
khói ửng xiêm xoè, cánh tỏa trời mây
tạc vào thiên thu hào quang bùn đất
vũ điệu sinh tồn.
Nguồn: nhavantphcm.com.vn
Có thể bạn quan tâm
Điệp khúc – Thơ Đinh Thị Như ThúyBóng một người - Thơ Ngân VịnhChớm xuân - Truyện ngắn Kim HòaNgày trôi không biết nữa - Trần Trình LãmKhe trời - Truyện ngắn Kiều GiangĐằng sau màu cỏ - Thơ Lê Văn HiếuCó một tượng đài Bác Hồ trong thơ - Nguyễn Ngọc PhúLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhTruyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi pháp Huyền thoại về đình rắn - Đặng Hoàng Thám