Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang
ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Chất đồng quê trong thơ Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Thụy Kha Gió Truyện Ý NhiChú chó sầu muộn (Đọc Chó hoang - Bùi Tự Lực)Người Quảng Nam – Thơ Lê Anh DũngNon Nước Đà Nẵng...- Nguyễn Ngọc PhúĐeo kính xem phim mờ - Truyện ngắn của Mai HươngNhững kiêng kỵ ngày Tết của cư dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàGiấc mơ chuông gió – Thơ Bùi Mỹ HồngCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Ban mai Thành Cổ - Thơ Thư Yên