Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang
ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Từ trời rơi xuống - Ngân VịnhRồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngTừ Trường Sa - Đặng Huy GiangKhói biên cương - Lê Quang TrạngTản mạn mùa thu – Thơ Quốc LongMột thời và mãi mãi - Nguyễn Thị Thu SươngNghĩ trong lễ Quốc tang - Bùi Công MinhPhấn mây - Truyện ngắn Lê Quang TrạngKiếp bướm _ Nguyễn Hoàng SaKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên Thi