Hạt bụi – Thơ Anh Tuấn
22.03.2015
Sẽ có một ngày
Nhận phiếu vào cõi vĩnh hằng
Tôi thành hạt bụi
Có thể đậu xuống mặt đường
Có thể bay vào vũ trụ
Có thể nuôi mầm cây
Có thể thành nỗi bận tâm loài người
Có thể bám vào cọng rác
Bàn chân người sau dẫm lên
Và người quét đường quét đi.
Vương trên tóc, trên mặt người lữ thứ
Trong lá rau, trong cốc người say mệt lử
Nỗi đau hành tinh trong hạt bụi
Không vấy bẩn nhân gian này
Cung ô nhiễm trăng sao.
Vẫn mơ ước là mây, là nước
Một bong râm, một chút ngọt ngào
Vẫn gửi lại một lời hẹn trước
Đừng phủ mờ lên những ngôi sao.
A.T
Có thể bạn quan tâm
ĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángĐơn giản chỉ là sự vắng mặt - Đinh Thị Như ThúyNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công MinhBuổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn ĐạtTrăng qua vạt cỏ - Thơ Thanh VânMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngDấu yêu – Thơ Lê Huy HạnhGiấc ngủ của tôi – Thơ Thanh QuếCon thiên nga đen lẻ bạn - Hồ Việt Khuê Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch Hà