Trăng qua vạt cỏ - Thơ Thanh Vân
12.12.2016
Trăng khuya vằng vặc!
Những hạt sương li ti tìm về cội nguồn
bơi trong biển bạc
Tôi đã sống những cái chết im lìm xơ xác
trên vạt cỏ năm xưa
Em trao cho anh ước vọng dại khờ
Anh vứt mọi âu lo cho em về mộng thực

Rồi một ngày anh đi tìm cây lúa
trên dòng sông đời qúa xa
không về được
trên vạt cỏ đầm đìa những giọt mưa thương
rêu mốc tháng ngày
Tôi đã chết những cái sống phút giây
Tôi lội dòng biển bạc đi tìm những bông cỏ may rụng đầy trên vạt cỏ.
T.V
Có thể bạn quan tâm
Nỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámTuổi bốn mươi – ký Hồ Duy LệCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngTiếng sóng rất gần - Truyện ngắn của Phan Cung ViệtSuối tre – Truyện ngắn Thanh QuếNhà văn Bùi Công DụngVàng ở Tourane - Đào Trọng KhánhRu anh thức - Thơ Đặng Nguyệt AnhĐoản khúc cho mùa-Thơ Lê Minh ChánhVăn hoá, nhìn từ góc độ phát triển thành phố - Lê Hồng Nhuận