Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
Lời liệt sĩ khuyết danh - Thơ Quốc LongMón bánh xèo của mẹ - Trần Nguyên Hạnhtựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy PhươngLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ HồngRu cỏ - Thơ Trần Quang QuýKý ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngNgôi chùa trong tâm thức người dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTrước tượng đài mẹ Thứ - Thơ Xuân TiếuHoàng hôn Cà Mau - Nguyễn Văn TámTrong mưa xuân - Hồ Đăng Thanh Ngọc