Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
Hai lúa và tôi, và vợ - Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuÔng lão trong quán điểm tâm ngoài ga-Truyện ngắn K.PAUXTỐPXKI (Nga) Sương hồng - Truyện ngắn của Lê Minh KhuêĐinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátGa tình yêu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChờ - Thơ Nguyễn Hoàng SaNửa lời ca dao – Thơ Tất LâmKý ức Dã quỳ - Trần Nguyên Hạnh