Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Diêm – Thơ của Nguyễn Kim AnhBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức DũngTrở về - Thơ Bùi Công MinhGấu bông của mẹ - Trần Thị Huyền Những âm thanh bên bờ sông lấp - Nguyễn Nhã TiênChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoThưa thầy - Thơ Hữu ThỉnhMột gạch - Thanh QuếNhớ cây rơm vàng trước ngõ - Trần Nguyên Hạnh