Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Chuyến phiêu lưu của Bella - Nguyễn Thị Tuyết MaiĐà Nẵng và Hải Phòng: Sáu mươi năm tình nghĩa - Bùi Văn TiếngThời xưa gió thổi về - Thơ Nguyễn Nhã TiênBâng khuâng hoa sữa – Thơ Mai Hữu PhướcSau trước thời gian – Thơ Ngân VịnhChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcPhố đêm – Thơ Nguyễn Hoàng SaVỡ một miền quên – Thơ Nguyễn Hoàng SaThèm làm ngọn gió tự do - Thơ Phan HoàngDấu phù vân – Thơ Nguyễn Nhã Tiên