Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Chiều quê ngày mùa – Thơ Tất ThắngNhà thơ Nguyễn Kim Huy Giấc mơ băng ngang – Thơ Hà Duy Phương Về thăm nội - Nguyễn Nho Thùy DươngPhố đêm – Thơ Nguyễn Hoàng SaÁnh trăng hồ Thiên Ân -Thanh GiangSắc Sen cuối hạ - Tản văn Lam HạNhảy và múa – Trần Nhã ThụyDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Kỷ vật – Thơ Tất Hanh