Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Mộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaHạt bụi – Thơ Anh TuấnNửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt Mũi tên đỏ - Truyện ngắn của Phạm Thanh ThúyThợ hình Bãi Sau - Truyện ngắn Trần Đức TiếnGiấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng SaThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangHương thơm vườn mẹ - Trần HiệpTiếng mưa rơi trong đêm – Tản văn Ngô Phan Lưu