Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐêm ở làng – Thơ Quang QuýNgày vội - Nguyễn Nho Thùy DươngTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngTín ngưỡng thờ Ông Mốc ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhà ngoại tôi trăng lên – Thơ NGUYỄN GIÚPChiêm bao gặp Kiều - Nguyễn Nho khiêmGửi một người đàn bà xấu sốLỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhCảm nhận mùa xuân - Bùi Văn Tiếng