Thơ Huỳnh Thị Quỳnh Nga
Huỳnh Thị Quỳnh Nga (còn có bút danh: Quỳnh Nga, Hoàng Song Quỳnh), sinh năm 1978, Quê quán: Ngũ Hiệp, Cai Lậy, Tiền Giang; Hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang. Huỳnh Thị Quỳnh Nga đã xuất bản tập thơ Trăng Phục sinh và sắp xuất bản tập Ru trên đồi hoa vàng.
Nhẹ như hương lụa em cầm
Em kéo mù sương thành kén
Ngày tôi hóa phận tơ tằm
Chiếc lá dâu từ tiền kiếp
Về lót dưới vuông trăng rằm
Bỗng dưng nghe người về hát
Nhẹ như hương lụa em cầm
Đồng chiều thơm trên sóng bạc
Khói mùa vàng từ trăm năm
Tay ôm cành sen trước biển
Phận người như cỏ long chong
Mặt trời xanh nghìn mắt lá
Mùa thu vàng phía cuối dòng
Em kéo gió trời làm võng
Đưa ta về giấc muôn trùng
Nghe cánh hạc bay qua mộng
Khắc khoải trong mỗi hình dung.
Tôi về qua rừng tre trúc
Em ngang qua rừng tre trúc
Tôi nghe mây thơm rợp trời
Khoảng xanh áo ngời hương gió
Từ trăm năm người về chơi
Tôi bỏ buông đôi mắt kính
Ngỡ em trong tranh lụa mềm
Về chạm vết môi vĩnh cửu
Lưng tôi thơm đẫm dấu son
Tôi về nghe nghìn năm đợi
Xôn xao những đóa mây hồng
Rơi xuống tim tôi thật khẽ
Nụ cười trong như mắt sông
Có những hẹn hò rất lạ
Về in dấu trên bàn tay
Về in trong cơn mộng mị
Gặp nhau nghìn thuở nào đây
Hương đồng bằng
Mùa hạ về
trên cánh điệp tháng ba
tôi nghe những ánh mắt tìm nhau
Những gương mặt che ngang lá trúc
còn thơm
hương lúa đồng bằng
Tôi về trôi vào bát ngát
nghe cánh cò
bay chạm giấc mơ trưa
Tất cả ở lại trên mê nón của mẹ
đẫm giọt mồ hôi xứ sở
đồng bằng. Thơm khói lam
Từ những ô cửa khép
khi mỗi người trốn vào nhau.
Bằng hình hài rất khác
mĩm cười cũng buồn
im lặng cũng buồn
ngoài hành lang những cơn gió hoại tử
mùi ám khí rất nồng
trong khu vườn cửa kính. Người ta nhìn nhau qua lớp khẩu trang màu khói
buổi chiều khô như đôi mắt dán vào
màn hình
ngày cả thế giới chìm vào dòng thời gian đỏ
những bài học bắt đầu mở ra. Từ những ô
cửa khép!
Đóa thời gian xanh
Trên những ngón tay
Đóa thời gian nở xanh
Ngày em nép vào chiếc lá thơm mùi
diệp lục
Tôi đi qua ô cửa
Nghe tiếng dế khuya bên gốc hạnh gọi trăng
Những hạt mưa ru xanh khóm cỏ
Mùi đất nồng bay lên
Lắng nghe em kể vài câu chuyện nhỏ
Bằng tách trà buổi sớm
Tôi mường tượng thấy
Nghìn cánh bướm quên đường bay
Bên giàn hoa hồng sáng nay
Và tiếng chim gọi nhau trong khu vườn
rất lạ
Những hạt nắng lung linh sáng
Trên tay em đóa thời gian xanh!
H.T.Q.N