Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
BÁI BIỆT VÕ ĐẠI TƯỚNG – Thơ Mai Hữu PhướcNgày trở về - Thơ Nguyễn Văn TámDòng xưa chuyện kể - Tường LinhBức tranh thiên nhiên - Thơ Ngân VịnhẢo Ảnh - Truyện ngắn Lê DạGiếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường AnhLội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng SaHình tượng Bác Hồ trong thơ thế giới - TS. Nguyễn Trọng HoànGiữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnĐêm thu – Thơ Quốc Long