Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Đêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân VịnhNgôi nhà xinh đẹp – Truyện Nguyễn Thanh TuấnMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaThơ KabirVũ khúc trắng - Thơ Phan HoàngNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngLỜI NGUYỀN SA MẠC – Truyện ngắn của Hạo NguyênẢo ảnh - Nguyễn Văn TámThu rơi - Tản văn Thuận TìnhKhát vọng tận hiến trong tranh Duy Ninh - Nguyễn Thị Anh Đào