Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Bạn cũ – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Mèo trong mưa - Truyện ngắn Ernest Hemingway (Mỹ)Thương làng - Nguyễn Hoàng SaGọi em ở cuối thiên đường - Lưu LyTrưa trong vườn Nguyễn Du - Thơ Võ Kim NgânKhói trắng - Lê QuânĐêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngChiếc lá - Đinh Thị Như ThúyNgày xương rồng nở hoa - Thơ Nguyễn Hồng"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn Thuận