Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…

- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Nước dưới chân cầu - Truyện ngắn Trịnh SơnGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhHè chói nắng Tiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên Tiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí Thanh Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngChiều Sài Gòn – Thơ Mai Hữu PhướcThuyền buồm làng đảo - Tiến Luận Khung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn Tám