Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Cây chim đêm - Truyện ngắn Tường LinhCát – Thơ Lê Anh DũngKhói lam chiều - Mai DiễnĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuTuổi mười lăm - Truyện ngắn của Nguyên HươngCon đường tôi qua – Thơ Bùi Mỹ HồngBù nhìn - Nguyễn Phạm Oanh OanhVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêRừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm