Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Hoa rau muống - Truyện ngắn Lương Hoàng HạcNỗi buồn xanh – Thơ Nguyễn Nhã TiênNói với giấc mơ - Bùi Mỹ HồngSoi chung gương mặt đàn bà - Truyện ngắn Nhụy NguyênSen - Truyện Trần Nguyễn Yến NhiPhiến đá – Thơ Bùi Minh VũChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnNgười ra trận - Thơ Bùi Công MinhTháng chín Quảng Đà – Thơ Nguyễn Văn TámĐừng về làng em nữa!