Những ngọn gió khuya – Thơ Thanh Quế
24.06.2015
Ơi những ngọn gió khuya
Có phải các người đang than van
Nỗi cô đơn trong bóng tối
Như những linh hồn lang thang
Không nơi dừng lại
Khắp nơi, từ núi non đến ruộng đồng, sông bãi
Chẳng nơi nào không có những bóng ma...
Tiếng của các người thì thào trong đêm
Như những lời nỉ non
Làm ta thao thức
Và từ lâu giấc ngủ không còn
Là cõi thanh bình
Ta nương thân
Sau một ngày cực nhọc
Những ngọn gió khuya đêm đêm than vãn
Chẳng cho ta một phút bình yên
Chúng đánh thức những ký ức ngàn năm
Của loài người trầm luân trong máu...
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Bệnh dị ứng mặt nạ - Truyện ngắn Tiêu ĐìnhCái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc ChiếnNhà văn quèn & đạo diễn lừng lanh - Trần Nhã Thụy Thơ Trần SangGhi ở Cà Mau – Thơ Bùi Công MinhMưa rào đầu hạ - Đỗ Kim CuôngKhông đề - Thanh Tú"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc Giao