Nắng lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.02.2017
Đừng buông tay
con sóng trào lên lạnh dài cát ướt
những thủy tinh nhọn sắc
ghim vào trống không em nỗi niềm
Nồng nhiệt thờ ơ
Dịu dàng cay độc
Thản nhiên trầm uất
Là tròn vẹn anh trong mắt nhớ em
Em vuốt giọt biển trên môi
Mùa gió
Cỏ lông chông lăn hoài
Là định mệnh không gì cưỡng nỗi
Đừng buông tay
Em sắc màu nhợt nhạt
Cố nuôi giữ chút ấm áp
cho những nhịp đập yên bình
Mệt mỏi rồi chăng tình yêu
Ngày lặng lẽ vào đông
Nắng lạnh
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ngọn gió siêu hình - Nguyễn Nhã TiênLội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếĐợi – Thơ Phạm Thi NhungTín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàMong manh phận người - Hồ LoanGặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân VịnhDạy con từ thuở còn thơ – Truyện Lam NgọcĐình làng trong đời sống của người dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức Dũng