Bóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
15.08.2017
Vẫn là em, vẫn là tôi
Tại ai bóng vỡ bên trời mưa trưa
Cầm lên hạt vỡ. Xót chua…
Giấu vào ngực. Chín một mùa xuân riêng
Hình như sợi gió rất hiền
Mang theo hương phía tóc em thổi về
Tay nâng giọt nhớ mân mê
Tiếc thương mùa cũ có về đến nơi !
Chiều nghiêng nắng đổ qua đời
Chạm miền ký ức rối bời rạ rơm
Vườn ai chim hót véo von
Có ai nhặt bóng hoàng hôn. Lặng thầm…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Hạt bụi – Thơ Anh TuấnĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángNỗi thu dịu dàng – Thơ của Đoàn Ngọc ThuBà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngAnh đã phát hiện ra em – Thơ Thanh Quế Du Miền Hải Vân Quan - Nguyễn Nho Thùy DươngÔng lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuNgọt đắng tình người - Truyện ngắn Thanh NguyênSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung ViệtBên bậu cửa – Thơ Thanh Quế