Bóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
15.08.2017
Vẫn là em, vẫn là tôi
Tại ai bóng vỡ bên trời mưa trưa
Cầm lên hạt vỡ. Xót chua…
Giấu vào ngực. Chín một mùa xuân riêng
Hình như sợi gió rất hiền
Mang theo hương phía tóc em thổi về

Tay nâng giọt nhớ mân mê
Tiếc thương mùa cũ có về đến nơi !
Chiều nghiêng nắng đổ qua đời
Chạm miền ký ức rối bời rạ rơm
Vườn ai chim hót véo von
Có ai nhặt bóng hoàng hôn. Lặng thầm…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Không phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânKhói biên cương - Lê Quang Trạng Sáng mùng một uống trà với bạn - Phan Đình MinhNhặt trăng - Vũ Ngọc GiaoBóng tối – Thơ Trần TuấnDấu hỏi ngày xưa – Thơ Nguyên ThiNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyNgười đàn bà không giấc ngủ - Thơ Đinh Thị Như ThúyChiêm bao đất - Truyện ngắn Lê Quang Trạng