Không chỉ mình tôi như thế - Đinh Thị Như Thúy

02.08.2017

Không chỉ mình tôi như thế - Đinh Thị Như Thúy

Tôi treo tôi trên cái cọc

Giữa ruộng dưa

Ban trưa

Tôi làm con bù nhìn

 

Tôi vẫy cánh tay trái theo gió

Tôi vẫy cánh tay phải theo gió

Tôi đong đưa đôi chân

 

Không có con két nào

Không có con sẻ nào

Không có những quả dưa

Tôi treo tôi trên cái cọc

Ban trưa

Giữa ruộng dưa

Ai người tuột dép???

 

Tôi khô những cọng rơm

Khóc không có nước mắt

Đau không có miệng mếu máo

Oan ức không có bàn tay nắm lại phẫn nộ

Tôi không nghe hơi thở buồn bã của tôi

Tôi không nghe máu chảy

Gió xoay tôi quay tròn

Đầu tôi gấp gẫy

Gật

Gật

Như chào

 

Con người sẽ bất lực hơn con bù nhìn

Nếu làm con bù nhìn

 

Con người sẽ tàn độc hơn thú dữ

Nếu biến thành thú dữ.

Đ.T.N.T

Bài viết khác cùng số

Vàng ở Tourane - Đào Trọng KhánhChú chim non - Nguyễn Nho Minh UyênBetta tìm chủ - Lê Ngô Tường VyTầng năm - Năm tầng - Trần Thu HàCái giếng - Nguyễn Khánh ĐăngBạn tôi - Thái Nguyễn Khánh UyênĐông - Võ Thanh Nhật AnhTrại sáng tác văn học, mỹ thuật thiếu nhi 2017Hứa hẹn nhiều trang văn mới mẻ - Trần Trung SángTình văn nghệ sĩ khu Năm - Quế HàCòn đó một Đà Nẵng xưa - Trần Trung Sáng“Hội chứng” ngầm Xò Lò - Cao Duy ThảoKhông chỉ mình tôi như thế - Đinh Thị Như ThúyNgọn đèn mẹ - Lê Anh DũngVượt sóng - Lê Thành MinhỪ thì em cứ xa - Ngân VịnhKhế nợ - Trương Đình ĐăngGọi mây về cho mưa - Nguyễn Thị Phương ThúyNgõ vắng - Phạm Thị Mỹ LiênNgày về P’rao - A Lăng Văn GiáoTa về ngày xa - Nguyễn Quỳnh AnhViết cho ngày sinh con - Sông HươngChiếc bóng lưu lạc - Lê Văn HiếuThơ Phan Duy NhânKhông gian văn hóa Chămpa tại Thánh địa Mỹ Sơn tỉnh Quảng Nam - Nguyễn Thanh Tuấn…Đậm đà phong vị văn hóa miền Nam Trung bộ và các dân tộc Tây Nguyên - Đỗ Hồng QuânVài ý kiến về âm nhạc cho trẻ em - Trương Đình QuangÂm nhạc cho thiếu nhi cần được đầu tư sáng tác và cẩn trọng trong dàn dựng - Văn Thu BíchĐọc lại “Động hoa vàng” của Phạm Thiên Thư - Mai Văn HoanĐọc “Người của một thời”: Nhớ một thời Hoa lửa và Sống đẹp - Trần NgọcBài thơ hay: Đà Nẵng gọi ta - Lưu Phương Định