Chiều Đại Nội - Thơ Mai Hữu Phước
18.04.2019
Giọt nắng chiều
Rúc trong màu xanh rêu
Trầm mặc xa xưa
Cổ kính, thiêng liêng chiều Đại Nội.
Thấp thoáng gót hài quý phái
Cõi trăm năm ai về mờ tỏ khói sương!
Gió gợn dòng Hương
Thuyền trôi qua bờ cổ sử.
Những Ông Chúa,
Những Bà Hoàng,
Hay lính giặc Chày Vôi quyết tử
Đã thành cổ tích muôn sau.
Cây ven thành trút lá về đâu ?
Mà xao xác tiếng ngày khép vội,
Ta áp ngực mình lên rong rêu Đại Nội
Trong bóng tối buông đầy
Ló dạng một vầng trăng...
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho KhiêmThơ Nguyễn Thánh NgãPhước Trà một thuở - Nguyễn Bá ThâmMùi của sự sống – Thơ Tiến TuấtKhúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyKhông phải là cuối cùng - Bùi Mỹ HồngBóng một người - Thơ Ngân VịnhNhịp rơi – Thơ Nguyễn Hoàng SaHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámĐường mòn – Thơ Cẩm Lệ