Dạo khúc – Thơ Quang Tấn
04.03.2018
ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình
long lanh giọt nước tình duyên
nơi đó sau này thành sông thành biển
ai đã chèo thuyền vào cõi vô biên.

ở chỗ mà hương thơm của làn hơi thở
làm nở bừng tất cả những bông hoa
chiều nay là mây viễn xứ
một mai là gió giang hà
ở chỗ mà chiếc chìa khóa vàng rơi
từ đỉnh tháp xuống mù tăm
tôi một mình cúi xuống từ vực sâu
lời gọi âm thầm
ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình
long lanh giọt nước tình duyên
nơi này thành sông thành biển
nơi này anh đã yêu em
Q.T
Có thể bạn quan tâm
Cái chức và vợ - Truyện ngắn Bích NgânTin nhắn…- Truyện ngắn của Vũ Kim LiênKhúc nhạc chiều - Thi Văn Chiều chiều vác nhủi ra đồng - Hoàng Nhật TuyênRu con – Thơ Nguyễn Văn TámMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaKhông phải lúc này để tặng hoa cho em - Nguyễn Đức DũngCon trâu cụt sừng - Truyện ngắn của Nguyễn Phúc LiêmÔng Trung Làng Mực – Thanh QuếKý ức một dòng sông – Thơ Nguyễn Văn Tám