Trôi - Bùi Mỹ Hồng
31.10.2014
Tình yêu - Hạnh phúc
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
Khói trắng bay giữa chiều
chút nắng bên đường giấu mặt.
Thời gian...
Không kịp quên đi...
Hai con mắt mở to
gặm nhấm sự bình yên trên lối cỏ
rồn rộn theo tiếng ríu rít
của lũ chim về.
Tình yêu - Hạnh phúc
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
Hương sắc
đang bỏ xa năm tháng này.
Xin dành lại một chút
để làm quà cho hơi thở.
Đêm.
Và mặt trời đen.
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Khúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiVô thường – Thơ Nghi ThảoThưa đất nghìn năm – Thơ Nguyễn Nhã TiênNói vậy thôi – Thơ Lê Huy HạnhTiếng gọi ban mai – Thơ Thuận TìnhKhói biên cương - Lê Quang TrạngMột góc mùa thu – Thơ Ngân VịnhVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuTiếng tiêu người câm - Diệu PhúcMẹ và người lính - Lê Huy Hạnh