Chiều Đại Nội - Thơ Mai Hữu Phước
18.04.2019
Giọt nắng chiều
Rúc trong màu xanh rêu
Trầm mặc xa xưa
Cổ kính, thiêng liêng chiều Đại Nội.
Thấp thoáng gót hài quý phái
Cõi trăm năm ai về mờ tỏ khói sương!
Gió gợn dòng Hương
Thuyền trôi qua bờ cổ sử.
Những Ông Chúa,
Những Bà Hoàng,
Hay lính giặc Chày Vôi quyết tử
Đã thành cổ tích muôn sau.
Cây ven thành trút lá về đâu ?
Mà xao xác tiếng ngày khép vội,
Ta áp ngực mình lên rong rêu Đại Nội
Trong bóng tối buông đầy
Ló dạng một vầng trăng...
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Ngày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhRu cổ tích – Thơ Nguyễn Hoàng SaChiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoLũ mèo quỷ ám - Truyện ngắn của Fernández Guarida, Ricardo (Costa Rica)Nhạc sĩ Văn Cao và ca khúc “Dưới ngọn cờ giải phóng” - Nguyễn Văn TámTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoDấu vết -Truyện ngắn Nguyễn Danh LamCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếVirus chiến tranh, sex và những cái chết đa chiều - Hoàng Thụy Anh