Bóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
15.08.2017
Vẫn là em, vẫn là tôi
Tại ai bóng vỡ bên trời mưa trưa
Cầm lên hạt vỡ. Xót chua…
Giấu vào ngực. Chín một mùa xuân riêng
Hình như sợi gió rất hiền
Mang theo hương phía tóc em thổi về
Tay nâng giọt nhớ mân mê
Tiếc thương mùa cũ có về đến nơi !
Chiều nghiêng nắng đổ qua đời
Chạm miền ký ức rối bời rạ rơm
Vườn ai chim hót véo von
Có ai nhặt bóng hoàng hôn. Lặng thầm…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Vọng biển - Nguyễn Ngọc PhúPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngLục bát tháng mười – Thơ Trần KhoáiRu anh thức - Thơ Đặng Nguyệt AnhChiều hoa sen – Thơ Đức QuangBuổi học của Thúy – Truyện Hồ Thị Hiếu HiềnHình tượng chó trong văn hóa Việt - Nguyễn Ngọc GiaoJun và cuộc phiêu lưu thần kỳ - Truyện ngắn Nguyễn Thế AnhTập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai HườngLội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng Sa