Bóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
15.08.2017
Vẫn là em, vẫn là tôi
Tại ai bóng vỡ bên trời mưa trưa
Cầm lên hạt vỡ. Xót chua…
Giấu vào ngực. Chín một mùa xuân riêng
Hình như sợi gió rất hiền
Mang theo hương phía tóc em thổi về
Tay nâng giọt nhớ mân mê
Tiếc thương mùa cũ có về đến nơi !
Chiều nghiêng nắng đổ qua đời
Chạm miền ký ức rối bời rạ rơm
Vườn ai chim hót véo von
Có ai nhặt bóng hoàng hôn. Lặng thầm…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Nói vậy thôi – Thơ Lê Huy HạnhTôi ngồi bên này bờ rào thời gian –Thơ Thanh QuếNơi phòng đợi – Thơ Thanh QuếNhà văn quèn & đạo diễn lừng lanh - Trần Nhã Thụy Bài thơ tặng mẹ - Thơ Ngọc ChâuChùm truyện ngắn của Nguyễn Thị Như ThắmGhi ở cuối thế kỷ hai mươi-Truyện ngắn Vũ Ngọc CầmChiều - ta và bóng – Thơ Hoài BảoThoáng chiều hồ Tây – Thơ Hải ThanhMột đêm ở cổng trời – Truyện ngắn Kiều Vượng