Bóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
15.08.2017
Vẫn là em, vẫn là tôi
Tại ai bóng vỡ bên trời mưa trưa
Cầm lên hạt vỡ. Xót chua…
Giấu vào ngực. Chín một mùa xuân riêng
Hình như sợi gió rất hiền
Mang theo hương phía tóc em thổi về
Tay nâng giọt nhớ mân mê
Tiếc thương mùa cũ có về đến nơi !
Chiều nghiêng nắng đổ qua đời
Chạm miền ký ức rối bời rạ rơm
Vườn ai chim hót véo von
Có ai nhặt bóng hoàng hôn. Lặng thầm…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Trưa – Thơ Bùi Công MinhLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcCác bậc thang – Thơ Phan Tuy AnXuân muộn - Truyện ngắn của Bùi Thị SơnThong thả với sông Hàn - Thơ Mai Mộng TưởngDấu xưa xe ngựa hồn thu thảo… - Bùi Văn TiếngCái bóng - Truyện ngắn Nguyễn Duy KhoáiViết cho một người - Lê Huy HạnhGửi người làm bảo tàng Cội Nguồn - Thơ Bùi Công MinhHình tượng con gà trong các nền văn hóa - Đinh Thị Trang