Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Bù nhìn - Nguyễn Phạm Oanh OanhChúa Rừng nổi giận – Truyện Hồng ChiếnKhu rừng ẩm ướt – Thơ Đinh Công ThủyThực trạng và những đặc trưng trong sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàLạc bước - Vũ Tuyết MâyCái miếu cổ - Huỳnh Viết TưBùa em sắc tím – Thơ Mai Hữu PhướcChuyến phiêu lưu của Bella - Nguyễn Thị Tuyết MaiNhớ cây rơm vàng trước ngõ - Trần Nguyên HạnhPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn Tiếng