Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Nhà văn Nguyễn Một - Người mắc nợ ký ứcPhong tục thờ cúng tổ tiên của người Việt - Huỳnh Thạch HàChùm thơ Phạm Vân Anh Khói hoàng hôn - Truyện ngắn Tống Phú Sa Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàNgày lạnh – Thơ Đinh Thị Như ThúyThì thầm cao nguyên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKỷ vật – Thơ Tất HanhNgày xương rồng nở hoa - Thơ Nguyễn Hồng Thơ tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương