Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Ghi ở cuối thế kỷ hai mươi-Truyện ngắn Vũ Ngọc CầmẤm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình Người đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh ChâuTrở về - Thơ Bùi Công MinhMột mình ô cửa phố-Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Đường về miền Trung - Hoàng Khánh DuyNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngĐêm ở làng – Thơ Quang QuýLinh hồn bán đảo ... - Trần Ngọc Tuấn