Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Đóa hoa không gai và con cừu không rọ mõm – Truyện ngắn Quế HươngVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhKiếp bướm _ Nguyễn Hoàng SaMẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh ThuậnNhững bài thơ nghẹn ngào tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên GiápKý ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngNgười tình của bố - Truyện ngắn Phương Quý“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyLụa – Truyện Trần Văn Phía cuối chân mây – Thơ Nguyễn Hoàng Sa