Tơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
25.04.2016
Như sợi tơ lạ
màu bồ kết
thơm hương sả hương chanh
Một thời tắm gội giếng quê
lỏng mềm sợi gió
Chẻ đôi sợi tóc
giấu vào hồn một nửa
nửa kia gửi lại người ta
chỉ nghĩ thế thôi
lời riêng ngập ngừng gói màu lá muộn
lạc miền khói sương
chạm vào đâu, tan vào đâu.Về đâu ? !...
Đừng hỏi tại sao
tơ trời hay sợi tóc
đậu lên bờ môi thơm
chạm vành mắt ướt
Và em
bóng nhàu bên hiên gió
nụ cười nửa mờ nửa tỏ
Trách chi đời phôi pha…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Chiều muộn - Ngân VịnhKiếp bướm _ Nguyễn Hoàng SaNhững cuộc gặp gỡ giữa Bác Hồ với danh họa Picasso và vua hề Charlot - Trần Trung SángLời ru của bà - Trúc ChiCác cô gái Đài quan sát – Thơ Bùi Công MinhVị tướng già - Thơ Anh NgọcMặt trời bay đi - Truyện ngắn Minh SángPhất thủ liệu pháp - Truyện ngắn Trần Đức TiếnChuyển mùa – Thơ Nguyễn Nhã TiênBảo tồn làng nghề nước mắm Nam Ô - Đà Nẵng - Đinh Thị Trang