Sao con cứ mãi rong chơi như thế này? – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
20.03.2017
Bao giờ mới hết đam mê?
để con về tắm sông quê thuở nào...
thăm đồng ruộng ngắm trăng sao
thăm ngôi trường cũ thăm bao bạn bè
nhớ Dì dưới vạt nắng hè
vai gầy tóc xác mắt nhòe lệ rưng...
gian nan gối mỏi còng lưng
thân cò lặn lội qua từng dặm sâu
con đi năm tháng phai màu
vườn nhà còn trắng hoa cau thúc mùa
đời người hàng sớm chợ trưa
mà thương biết mấy cho vừa Dì ơi!...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Kéo co với mùa xuân - Nguyễn Kim HuyCây hoa đỏ ở bệnh viện ung thư - Phạm Thị Hải DươngTản mạn Đà Nẵng Xuân Mậu Tuất - Bùi Văn Tiếngcái chết của những bông hoa - Thơ Đinh Thị Như Thúy Tìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaNgười đạo diễn sân khấu tài hoa – Trương Đình QuangNgày ngắn – Thơ Thanh QuếHoàng hôn Cà Mau - Nguyễn Văn TámTiếng Xuân - Nguyễn Ngọc PhúVì sao phía chân trời – Truyện ngắn Đình Quang