Sao con cứ mãi rong chơi như thế này? – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
20.03.2017
Bao giờ mới hết đam mê?
để con về tắm sông quê thuở nào...
thăm đồng ruộng ngắm trăng sao
thăm ngôi trường cũ thăm bao bạn bè
nhớ Dì dưới vạt nắng hè
vai gầy tóc xác mắt nhòe lệ rưng...
gian nan gối mỏi còng lưng
thân cò lặn lội qua từng dặm sâu
con đi năm tháng phai màu
vườn nhà còn trắng hoa cau thúc mùa
đời người hàng sớm chợ trưa
mà thương biết mấy cho vừa Dì ơi!...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Học sinh học giỏi môn văn và học sinh có khiếu sáng tác văn chương - Bùi Văn TiếngTổ quốc nơi đảo xa – Thơ Nguyễn Siêu PhàmGiữa trơ trụi - Bùi Công MinhNhững mùi hương băng qua thời gian – Thơ Ngọc ThanhChiếc bóng sau một cơn mưa - Thơ Đỗ Tấn ĐạtKý ức Dã quỳ - Trần Nguyên HạnhÁnh trăng – Thơ Nguyễn Minh HùngNhững hạt mưa rào - Ngân VịnhBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmCon người, thời ấy – Thơ Thanh Quế