Phương xa – Thơ Ngân Vịnh
07.08.2018
Son sót đồng vai lệch
nghe về gốc rạ ru quê
phương xa mờ
ngày chênh chếch
nước mắt chờ
nước mắt con đê
Trời rộng thênh thênh phủ mặt
một hòn cuội trắng ngủ say
biển cả kẹp vào hai nách
nhìn lên ngọn đèo ngơ ngẩn mây bay
Lá tre
mùa đông khát nước
ở lại cầu ao mắt hạt nhãn đen
-ừ ngói mái đình
-ừ nhớ
ngọn cải sương khuya
lửa đèn
Ta di
lòng mang một cơn gió lẻ
ta đi cỏ chưa mưa phùn
im lặng nỗi buồn lê thê khói
ngón chân xa nhà rối rít cọng cơm
N.V
Có thể bạn quan tâm
Hạ cuối – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Lội ngược - Thơ Nguyễn Hoàng SaĐã dịu dàng nói lời từ biệt - Đinh Thị Như ThúyMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhTiền lì xì của các vì sao - Truyện ngắn của Mạc CanViếng mộ nguyễn du - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTản mạn nhân sự kiện Đà Nẵng đăng cai tổ chức Tuần lễ Cấp cao APEC 2017 - Bùi Văn TiếngTản mạn mùa thu – Thơ Quốc LongChạm phải hòa Bắc - Trần Trình LãmNhững vần thơ rối - Thơ Hà Duy Phương