Đợi chờ - Nguyễn Nho Khiêm
17.10.2019
Bay trên đôi cánh chuồn chuồn
Ngọn cây chiều xuống đổ chuông vào hồn
Mây dừng thiêm thiếp đầu non
Gió liu riu bóng, biển mòn mỏi yêu.
Xa nhau nắng cuốn về chiều
Em và nỗi nhớ dâng triều rồi tan
Bóng đêm chầm chậm không gian
Vẫn vầng trăng khuyết mênh mang đợi chờ.
Bàn chân cứ bước vu vơ
Cuối đêm chẳng biết bây giờ là đâu?
Đất thì rộng, trời thì sâu
Sờ tay nghe tóc và râu mọc dài.
Bỗng nhiên tay gặp bàn tay
Và nghe gió lạnh trên cây mệt nhoài
Giật mình ngửa mặt lên soi
Tôi và ai đứng lẻ loi, đợi chờ...
N.N.K
Có thể bạn quan tâm
Sinh nh@t – thơ Nguyễn Trung Bình*Cún cưng - Bùi Tự LựcNgôn ngữ chính luận trong Tạp văn Phan Thị Vàng Anh - Nguyễn Đăng KiênNgười đẹp xứ hữu nhân – Truyện ngắn Phan Đức NamGọi xuân – Truyện ngắn Phạm Lý LiênMón bánh xèo của mẹ - Trần Nguyên HạnhHay là gió làm em nước mắt... - Thơ Lê Vĩnh TàiNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc ChiếnChiều Sài Gòn – Thơ Mai Hữu PhướcThương làng - Nguyễn Hoàng Sa