Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Dấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu PhướcTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Em trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Biển, nắng, gió và một chàng trai – Truyện ngắn của Trần Thương ThươngTừ trời rơi xuống - Ngân VịnhXin Nhúm Nhen - Nguyễn TríTiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên Áo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào