Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Nẻo đường – Thơ Nguyễn Minh HùngVì sao phía chân trời – Truyện ngắn Đình QuangGiông gió thổi qua làng - Ngân VịnhThơ Nguyễn Đông NhậtBùn non - Thơ Bùi XuânĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuTrải lòng - Thơ Thanh YênMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngMiếu thờ trên địa bàn quận Ngũ Hành Sơn thành phố Đà Nẵng - Đinh Thị TrangBóng một người - Thơ Ngân Vịnh