Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Phố đông người - Phạm Thúy NgaNgười đàn bà không sinh ra ở làng Ngát - Truyện ngắn Lam Phương Lên bờ - Truyện ngắn Trần Tuyền Theo chân người hành khất - Thơ của Nguyễn Minh Ngọc Thơ Vạn Lộc Đó là thời nào - Thanh QuếCâu hát ngày xuân – Thơ Bùi Công MinhChọi trâu – Truyện ngắn Đình KínhDharamsala- xứ sở bình yên - Nguyễn Nhã Tiên Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch Hà