Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Sao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýNhững dòng sông không bao giờ ngủ - Lương Đình KhoaTin nhắn lạ - truyện Sử Hà Hạnh NhiĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiMùa đậu phộng - Truyện ngắn Y NguyênVáy cưới của cô dâu - Dill McLanKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángTrái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Khung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưKhông phải là cuối cùng - Bùi Mỹ Hồng